Thursday, April 23, 2015

Đạo Phật ngày nay quá chạy theo hình thức | Đạo Phật ngày nay

Đạo Phật ngày nay quá chạy theo hình thức

*(lời tường trình của một tu sĩ thời nay)

"Nhìn chung Đạo Phật ngày nay đi theo hình thức tôn giáo, Chùa to Phật lớn... Hình thành đội ngũ Phật tử lấy số lượng hơn là chất lượng. Nếu theo tư tưởng của Tổ sư Minh Đăng Quang thì sai lạc đi quá nhiều... Và thiết nghĩ cũng chẳng còn mấy ai hiểu và nắm bắt được tư tưởng của Ngài nữa cả, lại cũng chẳng mấy ai quyết chí tu hành theo đường lối của Ngài. Thật là như Ngài đã nói đời thịnh thì đạo suy... Chúng ta thử đọc lại một vài đoạn trong Chơn lí, số 43 Đạo Phật "Khi xưa Phật Tăng gìn giữ chơn tâm ở nơi vườn rừng cạnh tịnh, tâm chơn chủ, chẳng vọng động làm khách căn, chẳng chuyền níu theo bụi trần xao xuyến, thế mới gọi là tu. Đối với các Ngài, trần là để nuôi căn, căn là để nuôi chơn, cũng như vỏ trái nuôi thịt cơm ruột nuôi hột giống tâm chơn thế mà còn khổ đắc đạo quả thay, huống sao đời nay người tu lại bày đủ âm nhạc, trống, kèn, chuông, mỏ, đấu, sanh, mão áo, vớ giầy, dù mũ, lọng khăn, quần áo, bỏ chơn tìm vọng, lấy chủ làm khách, vui say nơi bụi đất vô thường, lại bày thêm lắm sự sự ngâm nga hát bộ, tiệc đám, bỏ đói chơn tâm, không cho ăn bằng chơn như nhập định, thì làm sao nuôi nó sống dài lớn đặng." Lại đoạn khác nữa Tổ sư nhấn mạnh: "Đã vậy nào thôi, có lắm nơi lại bày ra hội kỳ truyền giới, nào đạo Phật khi xưa chư Tăng thọ giới có lượt kỳ, và phải cầu mời thỉnh cư gia cúng kiến chứng dự, thì chư sư thọ giới mới được ? Hoặc mỗi khi Tăng chúng có điều chi nhóm họp, thì cũng phải cho hay bảo rủ cư sĩ tới nơi dâng nạp của cải. Cũng là bày ra đủ các thứ lễ cuộc liền liền, ép buộc cư gia, đặng đưa bạc lễ vật; thêm sự tấn chức lên quyền, giai cấp, cấp bằng chức phận, bà con, chú, bác,cha con, nam nữ như nhau, chung lộn theo thế lực, bắt ngườinuôi ủng hộ, ấy bởi sợ cực nhọc xin ăn xấu hỗ. Cũng trốn tránh sựxin ăn, mà phải bày ra lắm chuyện cúng kiến, mê hoặc kẻ tối tăm, phạm giới chấp giữ bạc tiền tham lợi, để phải vì thân tội lỗi, mà phiền não vọng ma, suốt đời không còn đường giải thoát." Sự thật ấy, nào ai đã chắc mình là hoàn toàn đúng giới-luật ? Vì hễ đúng giới-luật, thì tất nhiên đắc quả, vậy ai là người đã đắc quả ? Và tự chắc mình không còn khuyết điểm ? Dám đứng ra cho người chỉ nạn ? Đời nay ai là người đã dám tự xưng mình là Tăng già, là Thích tử, trong lúc vắng chủ nhà lâu xa, đuôi tôm ló mọc duôi gà. Đời nay người ta rất thái quá ! Khi xưa đức Phật nào có bày ra lễ,hội, như xã-hội quan vua; nào Ngài có ngồi trên chiếc ngai vàngcao, để người ta xưng tôn Ngài làgiáo chủ, của một nhóm khối riêng đâu ? Xưa Phật có đâu nương dựa thế quyền danh lợi, để cho người nuôi dưỡng. Phật Tăng xưa nào có cộng sự chung với cư gia kẻ thế. Phật Tăng xưa há có tôn vương bằng mão cao, áo rộng, giày trơn. Nào Phật Tăngkhi xưa lại ở một chỗ, trong lâu đài tường ngói; giữa trong thànhthị, mà gọi là tu giới định huệ ở nơi chùa cao cột lớn thâu tiền ? Phật khi xưa nói pháp bình đẳng,nơi gốc cây lều lá, nào phải bắt buộc xây cất nhà to đền lớn, để dạy đạo riêng cho bậc vương tônmới được đặng sự tốn hao, khổ nàn thiên hạ ? Hồi nghĩ nhớ lại ngày xưa, Phật dạy chơn-lý triết lý, pháp bảo cho Tăng chúng Khất sĩ lo tu, mà nào có cho sự bày ra văn tự; và chữ tiếng nước ngoài, ở trong Giáo hội, để phải xao lãng tâm chơn vô ích, cũng là bùa pháp ấn, bói khoa, chữa bịnh, thờ phượng v.v… như người cư sĩ. Ngày xưa Tăng sư chơn chánh chẳng đốt đèn, thắp hương, chưng hoa như thế, huống hồ có đâu lại mang đi giày guốc sang trọng, Phật sưa đâu có guốc giầy? Khi xưa Phật tăng tu là để cầu đạo quả, ngày nay chúng ta tu hácũng chẳng phải đều cầu đạo quả cho ta, mà lại riêng cầu thế lực hay sao ? Thật vậy, đời nay ít ai thấy mình là tập tu, và đang tậptu tới mãi, để cho tinh tấn mà không tranh cạnh. Và ít ai nhận thấy mình còn chỗ kém khuyết mãi, để được sửa chữa từ lần ! Đời nay lắm kẻ xuất gia, mà cứ mãi gọi là huyền, huyền mãi theo đời ác tội; cái tệ kém của cõi đời, cứ sao là để vậy, như đống rác kia, thì phải chịu cho nó là rác mãi vậy thôi, chớ không ai chịu vui lòng quét hốt cho sạch. cũng như Phật Thích Ca xưa kia, phục thâu ngoại đạo, cải sửa xã-hội gia-đình, có đốn, có tiệm, có huyền, chớ không phải tự cao émlỗi, mà gọi là huyền mãi, để cho u tệ thêm, bởi lẽ sợ mất nồi cơm, vì mình đi xin không được. Thế mớibiết rằng : chỉ vì có một sự đi xin không được, mà người tu gây sanh ra đủ các nghiệp tội, lại càng bào chữa mà gây thêm mãi những việc không hay phiền não,thì còn đâu chánh pháp của Phật Thích Ca sốn đời được nữa, cho mỗi người tôn gọi." (xin đọc lại chơn lí 43) ...

 Sự thật nói trắng ra Đạo Phật ngày nay quá chạy theo hình thức, tranh đua với các tôn giáo khác, dùng sự "Bành trướng" mà không thấy sự tai hại của nó. Vì đã tự đánh mất chính cội nguồn rồi vậy."



lưu ý đây chỉ là một cái nhìn riêng của một người, không thể xem là quan điểm đúng

No comments: